Blog nhật kí cá nhân. Nói một vài chuyện linh tinh, cơ mà cũng không linh tinh cho lắm

Thứ Năm, 26 tháng 12, 2024

Hạnh phúc trong tình yêu

Thứ Năm, tháng 12 26, 2024

"Chỉ một lần thôi em nhé, hãy để anh yêu em. Chẳng cần tỏ ra mạnh mẽ, cứ khóc khi em yếu mềm,...".

    Thằng em đồng nghiệp đang mặc vest đen đứng giữa sân khấu, di chuyển qua lại, lên xuống giữa lễ đường, tự tin ngân nga những giai điệu bài hát tủ của nó cho đám cưới của một em cùng công ty. Cu em này hát hay, là một cây văn nghệ của công ty, có cả bài hát sáng tác riêng và mỗi khi đăng ký danh sách những thành viên có thể đến tham gia tiệc cưới thì luôn có một chú thích riêng tại dòng xác nhận của nó: Đăng ký hát một bài. Bài hát hay và thích hợp trong tiệc cưới, nó đã hát bài này nhiều lần tại đám cưới, nhưng hôm nay là lần đầu tiên mình theo dõi nó hát từ đầu đến cuối, phần vì mọi lần mình không để ý lắm, phần vì âm thanh của đám cưới không phải là lúc nào cũng rõ ràng, nhưng mà có lẽ, hôm nay tâm trí mình trống rỗng.

    Đám cưới nào cũng là những niềm vui, nụ cười và những lời chúc mừng hạnh phúc gửi tới đôi vợ chồng trẻ. Người chúc răng long đầu bạc, người chúc con cháu đầy đàn. Ngày hôm qua, có lẽ chị họ của mình cũng nhận được nhưng lời chúc hạnh phúc như vậy khi lên xe hoa về nhà chồng...lần thứ ba. Mình không biết, và chắc chắn mình sẽ không hỏi chị ấy khi nghe được những lời chúc như vậy, hết lần này qua lần khác, chị có cám xúc như thế nào. Và có khi nào trong một giây phút nào đó, chị tự hỏi bản thân mình một câu hỏi giống như mình không. Giữa không gian náo nhiệt của đám cưới, mình vẫn hay tự hỏi dốt cuộc cái "hạnh phúc" mà những vị khách chúng mình mong muốn họ có được kia nghĩa là gì.

    Hạnh phúc có phải là niềm vui mà ta đã có trong cuộc tình? Một món quà nhỏ chẳng nhân dịp gì cả để tạo sự bất ngờ cho người mình yêu. Một lời động viên từ đối phương khi ta yếu đuối. Một cái nắm tay thật chặt giữa mùa đông giá rét khi cùng nhau đi dạo trên đoạn đường quen thuộc. Một tấm ảnh chụp chung cả hai đang cùng cười phớ lớ. Và khi ta nằm trong bóng tối, lướt điện thoại ngắm lại những bức ảnh, nhớ lại những món quà và giây phút bên nhau, khoảnh khắc đó cũng là những niềm vui. Nhưng những thứ đó liệu có còn quan trọng, khi cả hai chia tay và chỉ còn lại kỷ niệm.

    Điều đầu tiên đến với ta sau lời nói chia tay, là nỗi buồn. Hạnh phúc có chứa nỗi buồn không? Khi ta đang đắm chìm trong niềm vui của cuộc tình mới, thì chắc chắn rằng, nỗi buồn của cuộc tình cũ cũng đóng một vai trò, chẳng ít thì nhiều, theo cách nào đó. Còn nếu đây là lần yêu đầu tiên và ta đang trên đường tìm kiếm hạnh phúc thì đương nhiên cũng sẽ có những nỗi buồn trên con đường đó. Trong những bài hát về tình yêu, phải có đến chín mươi phần trăm nội dung của nó là nỗi buồn, nhưng rồi sao, chúng đều hay và làm người nghe dành nhiều suy ngẫm, hồi tưởng, nhiều giác quan hơn để cảm nhận. Còn nhạc vui, đa phần chỉ vang lên trong những đám cưới.

    Cưới được nhau là hạnh phúc? Việc người chị mà mình vừa nhắc tới ở trên tổ chức đám cưới lần thứ ba và nhiều người khác ở ngoài kia đã trả lời cho câu hỏi đó. Tất nhiên, đó là với vị trí và những trải nghiệm của họ, nó chỉ là một nửa của câu trả lời. Còn không cưới được nhau thì có hạnh phúc? 😅

    Mối quan hệ xã hội của mình không lớn nhưng cũng có đủ những trường hợp mà ta có thể kể đến trong tình yêu. Em mình lấy chồng từ sớm và giờ đã có ba cục cưng trong khi anh nó thì vẫn chưa đâu vào đâu. Bạn mình yêu xa 8 năm và mới tổ chức đám cưới vào mùa thu vừa rồi. Một đôi bạn khác sau bao chông gai và chịu sự ngăn cản từ gia đình cũng đến được với nhau nhưng lại chịu cảnh âm dương cách biệt khi đứa con vừa mới lọt lòng. Cô chú họ hàng xa thì vỡ nợ và cùng nhau phấn đấu mười mấy năm để làm lại từ đâu.

    Mình cũng đang trên con đường tìm kiếm hạnh phúc của bản thân, chưa rõ định nghĩa cụ thể của nó là gì, chỉ biết mình cần nhiều thời gian, từ từ cảm nhận, cố gắng phấn đấu vun vén, và chắc chắn con đường để có được hạnh phúc không dễ dàng.

Thứ Hai, 2 tháng 12, 2024

Sai chính tả

Thứ Hai, tháng 12 02, 2024


- Mấy giờ chúng tuần qua đây?

- Tầm mười hai giờ. Tôi định về tới nhà trước khi chún đến. Thôi, chào Giordani nhé! Ta cùng chứ, Riavarez?

    Tôi lại thở ra hơi dài một chút, gấp mép trên trang sách lại để làm dấu sau khi đã được thêm vài dòng đảm bảo việc làm đó sẽ không che mất nội dung của những dòng tiếp theo. Tôi đã phải làm điều này mười mấy lần khi mới chỉ đọc được hơn nửa cuốn Ruồi Trâu của Nhà xuất bản Dân Trí, thậm chí trước khi quyết định đánh dấu lại những chỗ bị sai thì còn nhiều lỗi trước đấy nữa. Khi gấp cuốn sách lại, những chỗ mà tôi đánh dấu phồng lên, xen kẽ nhau như là một tác phẩm vụng về của một đứa trẻ dùng cuốn sách để tập gấp giấy nghệ thuật. Có đủ các loại lỗi về chính tả trong chỉ hơn hai trăm trang sách. Từ những lỗi sai chính tả như: vỉa hẻ, Ttiểu ban, Tại sai?, đến việc thiếu cả từ trong câu: Qua nhiều (giờ) anh vẫn không hề nhúc nhích. Tệ hại hơn là việc mục lục bị đánh lặp lại cả ở trang phụ lục và trang chính của sách. Nó làm cho tôi mất một lúc để lật qua, lật lại để xác định xem có phải như vậy không vì mình với mới đọc qua Chương V nhưng chương tiếp theo lại thấy đề là Chương IV. 

    Tôi chắc chắn rằng quyển sách mình đang cầm trên tay là sách thật chứ không phải sách giả vì tôi đã mua nó lại một cửa hàng sách lớn ở Hà Nội, không giống như cuốn Giết con chim nhạn mà lâu rồi tôi mua tại một cửa hàng sách cũ. Cuốn đó tôi cho bạn mượn đọc trước và có được nhắn lại rằng nó bị sai chính tả khá nhiều, đến khi tôi nhận lại sách và đọc thì thấy đúng thật. Không có gì làm lạ vì tôi đến hiệu sách đó chỉ để chụp ảnh với bạn gái tôi quen vì decor ở hiệu đó khá đẹp và có phong cách riêng, còn nguồn sách thì tất nhiên, tôi không trông chờ và cũng không quan tâm lắm.

    Nhớ lại mười mấy năm trước, hồi còn học cấp hai, thầy giáo dạy môn Tiếng Anh cho chúng tôi xem cuốn từ điển dày hàng chục nghìn trang của thầy và nói một câu chuyện bên lề rằng nhà xuất bản ra cuốn sách có đề thêm một dòng với nội dung đại khái sẽ bồi thường gấp nhiều lần giá trị cuốn sách nếu bạn đọc tìm thấy một lỗi sai. Một ý nghĩ thoáng qua trong đầu là chỉ với cuồn Ruồi Trâu này thôi có khi mình cũng kiếm được kha khá rồi ấy chứ. Nhưng thôi, sau khi đọc xong tôi sẽ chụp lại những lỗi sai và gửi email đến nhà xuất bản, coi như đó là một đóng góp nho nhỏ vào nền văn hóa đọc.

    Thực ra công việc của tôi cũng có khác nhiều điểm tương đồng với việc sáng tác, soạn thảo một tác phẩm đấy chứ. Cùng là sản phẩm của những dòng chữ, một hay nhiều người cùng "sáng tác" ra một sản phẩm. So với những lỗi trong tác phẩm tôi đang làm thì số lỗi trong cuốn sách này vẫn chưa thấm vào đâu. Mỗi ngày chúng tôi sửa hàng chục lỗi, lặp lại ngày này qua ngày khác nhưng điều đó một mặt cũng phản ánh điều tích cực vì: Sản phẩm không có lỗi là sản phẩm đã "chết".

Full name : Nguyen Trung Kien
Email : nkien0502@gmail.com

Bài đăng phổ biến