- Mấy giờ chúng tuần qua đây?
- Tầm mười hai giờ. Tôi định về tới nhà trước khi chún đến. Thôi, chào Giordani nhé! Ta cùng chứ, Riavarez?
Tôi lại thở ra hơi dài một chút, gấp mép trên trang sách lại để làm dấu sau khi đã được thêm vài dòng đảm bảo việc làm đó sẽ không che mất nội dung của những dòng tiếp theo. Tôi đã phải làm điều này mười mấy lần khi mới chỉ đọc được hơn nửa cuốn Ruồi Trâu của Nhà xuất bản Dân Trí, thậm chí trước khi quyết định đánh dấu lại những chỗ bị sai thì còn nhiều lỗi trước đấy nữa. Khi gấp cuốn sách lại, những chỗ mà tôi đánh dấu phồng lên, xen kẽ nhau như là một tác phẩm vụng về của một đứa trẻ dùng cuốn sách để tập gấp giấy nghệ thuật. Có đủ các loại lỗi về chính tả trong chỉ hơn hai trăm trang sách. Từ những lỗi sai chính tả như: vỉa hẻ, Ttiểu ban, Tại sai?, đến việc thiếu cả từ trong câu: Qua nhiều (giờ) anh vẫn không hề nhúc nhích. Tệ hại hơn là việc mục lục bị đánh lặp lại cả ở trang phụ lục và trang chính của sách. Nó làm cho tôi mất một lúc để lật qua, lật lại để xác định xem có phải như vậy không vì mình với mới đọc qua Chương V nhưng chương tiếp theo lại thấy đề là Chương IV.
Tôi chắc chắn rằng quyển sách mình đang cầm trên tay là sách thật chứ không phải sách giả vì tôi đã mua nó lại một cửa hàng sách lớn ở Hà Nội, không giống như cuốn Giết con chim nhạn mà lâu rồi tôi mua tại một cửa hàng sách cũ. Cuốn đó tôi cho bạn mượn đọc trước và có được nhắn lại rằng nó bị sai chính tả khá nhiều, đến khi tôi nhận lại sách và đọc thì thấy đúng thật. Không có gì làm lạ vì tôi đến hiệu sách đó chỉ để chụp ảnh với bạn gái tôi quen vì decor ở hiệu đó khá đẹp và có phong cách riêng, còn nguồn sách thì tất nhiên, tôi không trông chờ và cũng không quan tâm lắm.
Nhớ lại mười mấy năm trước, hồi còn học cấp hai, thầy giáo dạy môn Tiếng Anh cho chúng tôi xem cuốn từ điển dày hàng chục nghìn trang của thầy và nói một câu chuyện bên lề rằng nhà xuất bản ra cuốn sách có đề thêm một dòng với nội dung đại khái sẽ bồi thường gấp nhiều lần giá trị cuốn sách nếu bạn đọc tìm thấy một lỗi sai. Một ý nghĩ thoáng qua trong đầu là chỉ với cuồn Ruồi Trâu này thôi có khi mình cũng kiếm được kha khá rồi ấy chứ. Nhưng thôi, sau khi đọc xong tôi sẽ chụp lại những lỗi sai và gửi email đến nhà xuất bản, coi như đó là một đóng góp nho nhỏ vào nền văn hóa đọc.
Thực ra công việc của tôi cũng có khác nhiều điểm tương đồng với việc sáng tác, soạn thảo một tác phẩm đấy chứ. Cùng là sản phẩm của những dòng chữ, một hay nhiều người cùng "sáng tác" ra một sản phẩm. So với những lỗi trong tác phẩm tôi đang làm thì số lỗi trong cuốn sách này vẫn chưa thấm vào đâu. Mỗi ngày chúng tôi sửa hàng chục lỗi, lặp lại ngày này qua ngày khác nhưng điều đó một mặt cũng phản ánh điều tích cực vì: Sản phẩm không có lỗi là sản phẩm đã "chết".
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét